
Capturing Autumn's Rare Beauty: Minh's Courageous Choice
FluentFiction - Vietnamese
Loading audio...
Capturing Autumn's Rare Beauty: Minh's Courageous Choice
Sign in for Premium Access
Sign in to access ad-free premium audio for this episode with a FluentFiction Plus subscription.
Khu vườn hoa rộng lớn yên tĩnh như một bức tranh sống động vẽ bằng sắc màu rực rỡ.
The large garden was as tranquil as a living painting, painted with vibrant colors.
Mùa thu đã về, mang theo cái lạnh se sắt và những chiếc lá vang giòn dưới bước chân.
Autumn had arrived, bringing with it a sharp chill and the crunch of leaves beneath one's feet.
Minh, một cậu học sinh trung học, lạc quan đi giữa khu vườn.
Minh, a high school student, optimistically walked through the garden.
Cậu yêu thiên nhiên hơn tất cả những thứ khác.
He loved nature more than anything else.
Trong sự tĩnh lặng, cậu thấy mình chìm đắm giữa bạt ngàn hoa thơm ngát, lòng đầy hân hoan.
In the quiet, he found himself immersed among the endless fragrant flowers, his heart filled with joy.
Minh đang tìm một bông hoa hiếm để chụp ảnh cho cuộc thi nhiếp ảnh của trường.
Minh was searching for a rare flower to photograph for the school's photography contest.
Camera của Minh nằm trên tay, pin chỉ còn một vạch yếu ớt.
His camera was in his hand, the battery showing only a faint bar.
Hai người bạn của Minh, Anh và Trang, háo hức đi phía trước.
Two of Minh's friends, Anh and Trang, eagerly walked ahead.
Họ muốn nhanh chân đến quán cà phê gần đó trước khi đóng cửa.
They wanted to hurry to the nearby coffee shop before it closed.
"Nhanh lên, Minh!" Anh gọi.
"Hurry up, Minh!" Anh called.
"Chúng ta cần uống một tách cà phê để ấm người!"
"We need a cup of coffee to warm up!"
Trang cũng gật đầu đồng tình.
Trang nodded in agreement.
"Đúng đó Minh! Trời lạnh thế này, cà phê là nhất!"
"That's right Minh! It's so cold, coffee is the best!"
Minh ngập ngừng.
Minh hesitated.
Cậu không muốn lỡ cơ hội chụp bông hoa mà ngày thường chỉ có thể xuất hiện vào mùa thu này.
He didn't want to miss the chance to photograph the flower that only appeared in autumn.
Nhưng cũng không muốn bị lạc khỏi nhóm.
But he also didn't want to get separated from the group.
Minh dừng lại, nhìn về phía trước.
Minh paused and looked ahead.
Cậu biết quyết định của mình quan trọng.
He knew his decision was important.
"Anh, Trang, các cậu cứ đi trước đi.
"Anh, Trang, you guys go ahead.
Mình sẽ chụp nhanh rồi tới sau." Minh nói, giọng chắc nịch.
I'll take the photo quickly and catch up later," Minh said, his voice firm.
Hai người bạn lưỡng lự rồi cũng rời đi.
The two friends hesitated but then left.
Minh xoay lại giữa khu vườn bát ngát và di chuyển chậm rãi.
Minh turned back to the vast garden and moved slowly.
Đột nhiên, dưới ánh chiều tà, cậu thấy bông hoa hiếm muộn màng nở.
Suddenly, in the twilight, he saw the rare flower blooming late.
Ánh sáng hoàn hảo phủ lên từng cánh hoa mỏng manh.
The perfect light bathed the delicate petals.
Minh nhanh chóng cúi xuống, cẩn thận điều chỉnh máy ảnh.
Minh quickly bent down, carefully adjusting his camera.
Pin chỉ còn lại một tia hy vọng mảnh mai.
The battery held only a slim glimmer of hope.
Minh hít thở sâu, tập trung, và bấm nút chụp.
Minh took a deep breath, focused, and pressed the shutter button.
Trái tim cậu như thót lên khi màn trập click một tiếng nhẹ nhàng.
His heart jumped as the shutter clicked softly.
Bức ảnh đã được chụp thành công.
The photo was successfully taken.
Vừa kịp lúc, Minh cất máy ảnh và chạy vội đi với chút lo lắng.
Just in time, Minh put away his camera and ran swiftly with a bit of anxiety.
Cậu sợ lạc bạn trong khu vườn rộng lớn này.
He was afraid of losing his friends in this large garden.
Cậu tới nơi cà phê, thấy Anh và Trang vừa vui mừng vừa nhẹ nhõm.
He arrived at the coffee place, seeing Anh and Trang both happy and relieved.
Họ vui vẻ rôm rả hỏi thăm Minh.
They cheerfully asked Minh how he was.
"Minh, cậu ổn chứ?
"Minh, are you okay?
Chúng mình đã lo lắng!" Trang nói.
We were worried!" Trang said.
Minh mỉm cười.
Minh smiled.
"Mình ổn.
"I'm okay.
Mình đã chụp được bức ảnh mà mình mơ ước."
I captured the photo I dreamed of."
Vào khoảnh khắc đó, Minh thấy mình không còn nhút nhát nữa.
In that moment, Minh no longer felt shy.
Cậu thấy tự tin khi đã làm theo ý mình và nhận ra sự quan trọng của việc thể hiện đam mê của mình.
He felt confident for having followed his own path and realized the importance of expressing his passion.
Mùa thu vẫn tiếp tục, gió mát xào xạc qua những hàng cây, nhưng Minh biết rằng mùa này chẳng còn lạnh nữa khi có bạn bè bên cạnh.
Autumn continued, the cool breeze rustling through the trees, but Minh knew this season was no longer cold when he had friends by his side.
Và trên hết, cậu đã có bức ảnh hoàn hảo của bông hoa hiếm.
And above all, he now had the perfect photo of the rare flower.