
Autumn Magic: When Belief and Bravery Meet at Hoàn Kiếm
FluentFiction - Vietnamese
Loading audio...
Autumn Magic: When Belief and Bravery Meet at Hoàn Kiếm
Sign in for Premium Access
Sign in to access ad-free premium audio for this episode with a FluentFiction Plus subscription.
Lá vàng rơi xuống mặt đất xung quanh hồ Hoàn Kiếm.
The yellow leaves fell to the ground around Hồ Hoàn Kiếm.
Không khí mùa thu mát mẻ, thoảng qua từng cơn gió nhẹ.
The autumn air was cool, gently wafting through with each light breeze.
Nhiều người dân và du khách tấp nập bên hồ, tận hưởng vẻ đẹp tự nhiên của mùa thu Hà Nội.
Many locals and tourists crowded by the lake, enjoying the natural beauty of Hà Nội's autumn.
Thủy đứng bên bờ hồ, đội chiếc mũ hình con rùa.
Thủy stood by the lakeside, wearing a turtle-shaped hat.
Cô đứng ở đó mỗi ngày, nỗ lực thu hút sự chú ý của mọi người bằng lời hứa huyền thoại: cô có thể gọi được rùa thần.
She was there every day, trying to capture people's attention with a legendary promise: she could call upon the legendary turtle.
Thủy tin rằng điều này sẽ khiến mọi người thích thú và công nhận cô.
Thủy believed this would amuse people and earn their recognition.
Tuy nhiên, hôm nay không có con rùa nào xuất hiện.
However, today no turtle appeared.
Đám đông bắt đầu lục tục rời đi, đôi mắt đầy thất vọng.
The crowd began to slowly disperse, eyes full of disappointment.
Thủy cảm nhận sự nghi ngờ và thất bại bóp nghẹt niềm tin của mình.
Thủy felt doubt and failure squeezing the belief out of her.
Nhưng cô không bỏ cuộc.
But she did not give up.
Thủy quyết định sẽ tiếp tục.
Thủy decided to continue.
Cô mở rộng cánh tay, làm động tác như đang trò chuyện với rùa.
She stretched her arms wide, gesturing as if conversing with a turtle.
"Này, bạn rùa, mình biết bạn đang ở đó," cô nở nụ cười lớn, đối thoại tưởng như thật với một rùa vô hình.
"Hey, turtle friend, I know you're there," she said with a big smile, pretending to have a real conversation with an invisible turtle.
Một số người dừng lại, một số khác bật cười chế nhạo.
Some people stopped, while others laughed mockingly.
Và rồi, điều kỳ diệu xảy ra.
And then, a miracle happened.
Mặt nước nhẹ nhàng lăn tăn, rồi một cái đầu rùa chậm rãi nổi lên.
The water gently rippled, and then a turtle's head slowly emerged.
Cả đám đông ồ lên kinh ngạc.
The entire crowd gasped in astonishment.
Tiếng vỗ tay rộ lên từ mọi hướng.
Applause erupted from all directions.
Những nụ cười, ánh mắt ngạc nhiên bỗng dưng đổ về phía Thủy.
Smiles and surprised gazes suddenly turned toward Thủy.
Cô vừa hồi hộp vừa mừng rỡ.
She was both nervous and overjoyed.
Trong lòng, Thủy cảm thấy một sự tự hào kỳ lạ.
Inside, Thủy felt a strange sense of pride.
Cuối cùng, cô cũng giành được sự chú ý và công nhận mà cô luôn khao khát.
Finally, she had captured the attention and recognition she had always craved.
Dù không rõ liệu con rùa xuất hiện nhờ Thủy, hay chỉ là một sự tình cờ, Thủy nhận ra một bài học lớn.
Even though it was unclear whether the turtle appeared because of Thủy, or just by coincidence, Thủy learned a great lesson.
Không phải chỉ bằng những mánh khóe mà cô chạm đến trái tim mọi người, mà còn bằng cách cô dũng cảm là chính mình.
It was not only through tricks that she could touch people’s hearts, but also by bravely being herself.
Mùa thu vẫn tiếp diễn, và trong không khí ấy, Thủy tìm thấy niềm tin mới nơi bản thân.
Autumn continued, and in that air, Thủy found new confidence in herself.
Rồi cô bước đi, nụ cười vẫn nở trên môi, hài lòng vì giờ đây cô không cần cây mũ rùa để tự tin nữa.
Then she walked away, her smile still bright, satisfied that she no longer needed the turtle hat to be confident.