
Finding Hope and Unity: A Mid-Autumn Miracle
FluentFiction - Vietnamese
Loading audio...
Finding Hope and Unity: A Mid-Autumn Miracle
Sign in for Premium Access
Sign in to access ad-free premium audio for this episode with a FluentFiction Plus subscription.
Linh ngồi yên lặng trong phòng chờ của bệnh viện, đôi tay khẽ nắm chặt lấy nhau.
Linh sat silently in the hospital waiting room, her hands gently clasped together.
Ánh sáng từ những bóng đèn huỳnh quang trên cao hắt xuống, làm nổi bật khuôn mặt lo lắng của cô.
The light from the fluorescent bulbs above cast a glow on her worried face.
Ngoài cửa sổ, mùa thu Hà Nội nhẹ nhàng mang theo gió mát và hương vị của Tết Trung Thu.
Outside the window, Hà Nội’s autumn gently brought in a cool breeze and the scent of the Tết Trung Thu festival.
Trên phố, những chiếc lồng đèn đủ màu sắc rực rỡ đang thắp sáng, trẻ con đang vui vẻ chạy nhảy và cười đùa.
On the street, colorful lanterns were brightly lit, and children were happily running and laughing.
Minh, em trai Linh, ngồi bên cạnh và không quên nỗ lực làm chị gái anh mỉm cười.
Minh, Linh’s younger brother, sat next to her, trying to make his sister smile.
"Chị nhớ không," Minh mỉm cười, "mỗi năm Tết Trung Thu chị lại làm bánh nướng cho em?"
"Do you remember," Minh smiled, "every year during Tết Trung Thu, you would make mooncakes for me?"
Linh gượng cười, mắt vẫn hướng vào cánh cửa phòng mổ.
Linh forced a smile, her eyes still fixed on the operating room door.
"Ừ, mẹ cũng giúp chị làm bánh. Mẹ luôn có bí quyết riêng để bánh của chúng ta ngon hơn."
"Yes, mom also helped me make the cakes. She always had a secret to make our cakes better."
Bao ngồi phía bên kia, chăm chú lắng nghe.
Bao sat on the other side, listening attentively.
Anh là bạn thân của gia đình, luôn có mặt khi cần thiết.
He was a close family friend, always present when needed.
Bao nhẹ nhàng nắm lấy tay Linh, chậm rãi nói, "Cậu không cần phải mạnh mẽ một mình đâu, Linh. Ai cũng lo lắng cả, mình cùng nhau vượt qua."
Bao gently took Linh’s hand and slowly said, "You don’t have to be strong alone, Linh. Everyone is worried; we’ll get through it together."
Linh cảm thấy lòng nhẹ nhõm phần nào.
Linh felt somewhat relieved.
Cô quay sang nói với Bao, "Cảm ơn cậu, Bao. Có cậu ở đây, mình không cảm thấy cô đơn."
She turned to Bao and said, "Thank you, Bao. With you here, I don’t feel lonely."
Thời gian cứ chầm chậm trôi qua trong tiếng thì thào và tiếng động nhỏ từ xung quanh.
Time passed slowly amid whispers and small noises around them.
Đột nhiên, cánh cửa phòng mổ mở ra.
Suddenly, the operating room door opened.
Một y tá bước ra, và cả ba người cùng nín thở chờ đợi.
A nurse came out, and all three held their breath in anticipation.
"Ca phẫu thuật đã thành công," y tá mỉm cười thông báo. "Bệnh nhân đang hồi phục tốt."
"The surgery was successful," the nurse smiled and announced. "The patient is recovering well."
Cả ba bật dậy trong sự nhẹ nhõm và vui sướng.
All three jumped up in relief and joy.
Linh không kìm nén được những giọt nước mắt của mình nữa.
Linh couldn’t hold back her tears any longer.
Bao ôm chầm lấy Linh còn Minh reo lên đầy vui mừng.
Bao embraced Linh while Minh shouted happily.
Khi cả ba ra ngoài, không khí Tết Trung Thu như nhắc nhở họ về những kỷ niệm đẹp và ý nghĩa của việc quay quần bên nhau.
As they stepped outside, the Tết Trung Thu atmosphere reminded them of the beautiful memories and the significance of being together.
Linh thầm hứa sẽ tiếp tục giữ vững truyền thống này, để mẹ biết rằng mọi người luôn bên cạnh bà.
Linh silently promised to uphold this tradition, so that their mother knows everyone is always by her side.
Đêm ấy, dưới những chiếc đèn lồng lung linh, Linh hiểu rằng sự mạnh mẽ không phải là che giấu đi cảm xúc mà là chấp nhận sự giúp đỡ từ những người thân yêu.
That night, under the shimmering lanterns, Linh understood that being strong isn’t about hiding emotions, but accepting help from loved ones.
Bằng cách đó, cô đã thêm vững vàng hơn và cùng với gia đình mình, đón chào một mùa Trung Thu đầy hy vọng và niềm vui mới.
This made her stronger, and together with her family, they welcomed a Trung Thu full of hope and new joy.