
Heartfelt Tết Trung Thu: Tradition, Determination, Community
FluentFiction - Vietnamese
Loading audio...
Heartfelt Tết Trung Thu: Tradition, Determination, Community
Sign in for Premium Access
Sign in to access ad-free premium audio for this episode with a FluentFiction Plus subscription.
Trang đứng giữa chợ làng trong một buổi chiều thu, ánh nắng nhè nhẹ chiếu xuống sân đất.
Trang stood in the middle of the village market on an autumn afternoon, the gentle sunlight casting over the earthen yard.
Xung quanh cô, người bán hàng tấp nập bày bán đủ loại hàng hóa.
Around her, vendors busily displayed a variety of goods.
Trang nhìn mọi thứ với ánh mắt hăm hở nhưng trong lòng vẫn bồn chồn lo lắng.
Trang looked at everything with eager eyes, but in her heart, she was anxious and worried.
Cô muốn tìm mua những món đồ truyền thống cho Tết Trung Thu sắp tới.
She wanted to buy traditional items for the upcoming Tết Trung Thu.
Trang hồi nhỏ rất yêu thích Tết Trung Thu.
As a child, Trang loved Tết Trung Thu.
Mỗi năm, cô cùng gia đình bày biện mâm cỗ đầy đủ với bánh trung thu, đèn lồng, và trái cây.
Every year, she and her family arranged a full celebration with bánh trung thu (mooncakes), lanterns, and fruits.
Nhưng từ khi lớn lên, bận rộn với học hành và công việc, cô đã ít có dịp trở về quê hương hơn.
But as she grew up, busy with studies and work, she had fewer opportunities to return to her hometown.
Năm nay, Trang quyết tâm làm cho gia đình một bữa Tết Trung Thu thật ý nghĩa để hồi tưởng lại những kỷ niệm xưa.
This year, Trang was determined to prepare a meaningful Tết Trung Thu celebration for her family to reminisce about old memories.
Trang dừng lại trước một gian hàng bán bánh trung thu.
Trang stopped in front of a stall selling bánh trung thu.
Nhiều loại bánh, từ nhân đậu xanh tới nhân thập cẩm, được xếp gọn gàng trên kệ.
Many types of cakes, from green bean filling to mixed fillings, were neatly arranged on the shelf.
Nhưng giá bánh năm nay cao hơn mọi năm vì lần thu hoạch muộn.
However, the prices were higher this year because of the late harvest.
Trang nhíu mày, tính toán số tiền trong túi, rồi đi tiếp.
Trang furrowed her brows, calculating the money in her pocket, then moved on.
Hoa, bạn của Trang, bất ngờ chạy đến và vẫy tay chào.
Hoa, Trang's friend, suddenly ran over and waved hello.
Hoa nói: “Trang ơi, mình thấy phía bên kia có quầy hàng mới lắm.
Hoa said: “Trang, I saw a new stall over there.
Họ bán đèn lồng đẹp lắm!”
They have beautiful lanterns!”
Trang và Hoa cùng nhau đi đến quầy hàng mới.
Trang and Hoa went together to the new stall.
Đúng như lời Hoa nói, ở đó có rất nhiều đèn lồng rực rỡ, với đủ màu sắc, hình dáng.
Just as Hoa had said, there were many colorful and vibrant lanterns of various shapes.
Trang cảm thấy hy vọng, nhưng khi xem xét kỹ, các mặt hàng đều vượt quá khả năng chi tiêu của cô.
Trang felt hopeful, but upon closer inspection, the items were beyond her budget.
Minh, một người bạn cùng làng và cũng đang mua sắm, nghe câu chuyện của Trang.
Minh, a fellow villager who was also shopping, overheard Trang's conversation.
Anh nói: “Chị Trang đừng lo!
He said: “Don't worry, Chị Trang!
Bác Tư, người bán hàng ở góc chợ, thường có giá cả phải chăng hơn những chỗ khác.”
Bác Tư, the vendor at the corner of the market, usually has more reasonable prices than other places.”
Trang đến quầy của bác Tư.
Trang went to Bác Tư's booth.
Đây là một gian hàng nhỏ nhưng có đầy đủ bánh trung thu cùng lồng đèn.
It was a small stall but had all the mooncakes and lanterns she needed.
Nhưng khi đến lượt mình, Trang nhận ra tiền không đủ để mua hết những món cần thiết.
But when it was her turn, Trang realized she didn’t have enough money to buy everything she needed.
Đã đến đỉnh điểm của nỗi lo, nhưng Trang không bỏ cuộc.
Reaching the peak of her worry, Trang did not give up.
Cô tiến tới bàn, lễ phép nói: “Bác Tư, cháu muốn mua bánh và đèn, nhưng không đủ tiền.
She approached the counter and politely said: “Bác Tư, I want to buy mooncakes and lanterns, but I don't have enough money.
Cháu có thể giúp bác trông quầy để đổi lấy không?”
Could I help you with the booth in exchange?”
Bác Tư mỉm cười, đôi mắt hiền từ.
Bác Tư smiled, his eyes gentle.
“Cháu thật là cô gái nhanh nhẹn,” bác nói.
“You are such a quick-witted girl,” he said.
“Nếu chịu khó giúp bác chút việc, bác mời cháu.”
“If you don't mind helping me a little, I'm happy to offer you.”
Trang vui mừng đồng ý.
Trang gladly agreed.
Cô nhanh nhẹn hỗ trợ bác Tư sắp xếp hàng hóa và phục vụ khách.
She quickly assisted Bác Tư with arranging goods and serving customers.
Chẳng mấy chốc, cô thu được đủ số bánh và đèn lồng mình cần.
Soon, she had collected enough mooncakes and lanterns she needed.
Trước lúc ra về, bác Tư còn gửi thêm vài chiếc bánh nhỏ cho Hoa và Minh nữa.
Before leaving, Bác Tư even gave a few extra small cakes for Hoa and Minh.
Trên đường về, Trang thấy lòng nhẹ nhõm.
On the way home, Trang felt relieved.
Cô nhận ra rằng, với sự quyết tâm và khéo léo, cô có thể giữ gìn và tiếp nối truyền thống gia đình.
She realized that with determination and cleverness, she could preserve and continue her family's traditions.
Buổi tối hôm đó, dưới ánh trăng sáng, cả gia đình quây quần bên mâm cỗ, ánh đèn lồng lung linh làm nổi bật nụ cười trên khuôn mặt mọi người.
That evening, under the bright moonlight, the whole family gathered around the celebration, the shimmering lanterns highlighting smiles on everyone's faces.
Và Trang biết rằng, mình đã thành công.
And Trang knew that she had succeeded.